Hóa ra . . để đi đến tận cùng của…Yêu Thương. . .
phải đi ngang qua con đường mang tên…Nước Mắt và Chia Ly . . .
Tháng 5, em mang một hộp bánh quy cùng tách cà phê nóng, ngồi ngay trên thanh cửa nghe bài " Only One ".
Bắt đầu một cuộc sống mới. Mua váy hoa, cắt lại tóc, chăm chút bản thân thêm ít son hồng. Đôi giày đỏ để góc tủ đã lâu hiền ngoan đến tội nghiệp.
Anh ạ, giữa cái nhịp sống ồn ã này dường như em đã cố đi tìm cho mình một góc khuất. Ngồi đấy khóc. Rất lâu. Khóc mãi thành ra mệt. Mắt sưng vù. Nhìn mình trong gương em đã không còn nhận ra cô nhóc ngày nào từng được anh yêu nữa.
Và cũng từ ngày đó em giật mình nhận ra em quên mất là mình phải học cách thương yêu bản thân hơn cả. Bởi không có một chàng trai nào yêu một cô gái luôn trách cứ và ghét bỏ bản thân mình phải không anh ?
Em biết anh yêu em, nhưng không có cách nào giữ em ở lại. Những tiếng thở dài chẳng níu lại. Chỉ mang những mong mỏi ương bướng cựa mình làm em đau.
Nhưng rồi cũng vào một sáng tháng Năm nào, em nghe tiếng chuông bài Pray paper quen thuộc, facebook đã đủ ấm và hòm thư meo mốc nhận đều tin.
Tập đứng dậy, tập yêu và tập cách nhìn người thương hạnh phúc. Và cũng chính lúc ấy em nghe nhỏ bên đầu dây tiếng anh " Ngốc ơi, em trưởng thành hơn rồi đấy".
Chúng mình đều là những người trẻ, và khi người ta trẻ người ta dễ phạm sai lầm. Và vì chưa đủ dũng cảm để trực diện nó nên thay bằng những lời trách cứ tổn thương nhau. Dù là vô tình, dù là vô tâm nhưng ai có chắc là mình không buồn cho được.
Vậy là cũng đi qua những ngày tháng Năm ẩm ướt. Em nghe mưa trên nhà không còn cái cảm giác rụt vai vì lạnh, không tê tái như cái hồi chỉ biết nghĩ mình là người bị cả cái thế giới này bỏ rơi và ông trời quên soi tới nên mới chịu cảnh khổ đau trong khi bao cặp đôi yêu nhau cứ quấn quýt trong hạnh phúc.
Nút thắt là ở chỗ con người ai cũng phải ít nhất một lần phải khổ đau, và chọn cách đi qua như nào để ngày mai là bình minh nắng ấm.
Em đi qua rồi đó anh, gỡ nhẹ từng nút thắt trong mớ len rối mù. Học nấu vài món ăn và nhìn ánh mắt cậu ấy sáng bừng khi thưởng thức món tự tay em nấu. Cho một ít xương, ít cải củ, ít cà rốt đỏ tươi, thêm màu trắng đục ngầu của sắn. Chỉ là một món ăn có vị ngọt từ xương nhưng hơn hết nó chắt nhiu những yêu thương từ sau lớp áo đẫm mồ hôi và cái ôm vội vàng. Đủ nhanh và chặt.
Nhặt nhạnh, dưỡng nuôi và cuối cùng là thu hoạch.
Mầm cây chịu được nắng, được sương, cứng cáp hơn trước những ngày bão đến. Tình yêu cũng vì thế mà nhẹ nhàng. Những nụ hoa vừa mới đơm, và trái ngọt cũng gần ngày đậu trái. Không gì là mãi mãi. Chỉ có giây phút này và gần lại khi đã biết thương yêu.
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
Bachkhoamedia đã có rất nhiều bài viết về game di động,hầu hết là mình tổng hợp từ những game mình đã chơi qua như ở topic game 128x160 part...
-
"Người yêu cũ, có người yêu mới Bước qua tôi, sao tim bồi hồi Người yêu cũ, có người yêu mới Tôi đứng yên, nhưng lòng tôi rối Người yêu...
-
"Em đã quên mất một điều Người con trai ấy nói rằng "" Yêu Em"" Nhưng người con trai ấy không nói rằng "...
-
Bạn có thể dễ dàng tạo các slideshow ảnh từ các phần mềm hỗ trợ được khá nhiều trang mạng chia sẻ trên Web/Blog... Nhưng nếu bạn "ngại...
-
Chúng ta luôn quan tâm đến những người “bỏ mặc” chúng ta. Nhưng chúng ta lại “bỏ mặc” những người quan tâm đến chúng ta… Đêm - thói quen cũ ...
-
"Là con gái, bạn nên : - Tập ngủ sớm - Yêu bản thân mình hơn - Bớt tin người - Bớt ngốc - Sống đơn giản - Tẩy não một số kí ức buồn Và ...
-
C ó lẽ không ở đâu những món bánh vừa ngon lại vừa rẻ như ở thành phố biển Quy Nhơn. Không cần vào các nhà hàng sang trọng, mà ngay bên nhữ...
-
Tớ không làm cậu cười... ...nhưng tớ không mặc kệ cậu khóc Tớ không bên cậu quá nhiều... ...nhưng tớ không bao giờ bỏ cậu bơ vơ Tớ không có ...
-
M ặc dù nằm trong danh sách "cần được bảo vệ", thằn lằn núi Bà Đen, Tây Ninh vẫn bị thợ săn ngày ngày càn quét. Và người ta dễ dà...
-
Một ngày kia, một người bố cùng gia đình giàu có của ông ta dẫn đứa con trai mình đi du lịch đến một đất nước với mục đích là cho con trai m...
No comments:
Post a Comment