Monday, September 8, 2014

Gửi muôn vàn cánh hạc yêu thương và chúc người ấy luôn hạnh phúc bình an

Em thích anh! Anh đừng hỏi lý do, vì chính em cũng không biết. Thích một người, đôi khi cần rất nhiều thời gian, đôi khi lại là chuyện xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt…

bom muc may in gia re


Gửi muôn vàn cánh hạc yêu thương và chúc người ấy luôn hạnh phúc bình an. Gửi tặng mùa thu, mùa anh sinh ra đời.

***
 Quan ao bao ho lao dong

Thu đến, thu đi, thu lại đến. Mỗi năm một mùa thu, mỗi năm một mùa rụng lá, và mỗi năm là một mùa sinh. Mùa thu trước kia với em như một người bạn quen không thân thiết, đến với em nhẹ nhàng rồi ra đi không luyến lưu.
 Sửa máy lạnh
Một ai đó có thể nói họ thích thu, thích cái se se chớm lạnh, thích cái dịu dịu heo may, thích được nắm tay ai đi trên con đường lá vàng nắng nhẹ, và nhiều lắm, có trăm đủ lý do để thích nhưng chỉ có một lý do khiến em chẳng bận tâm. Đơn giản vì em chưa từng nắm một bàn tay ấm dịu để cùng lững thững đi bộ trên con đường quen dưới chân lạo xạo lá như thế. Hoặc cũng có thể do mình mang trái tim mùa đông, mùa đông lạnh như đúng tên cái tháng sinh trơ ngắt của em. Vậy mà…có những khi thong dong trên đường tấp nập, ồn ã, em chợt vấp lòng mình bởi trái tim anh…
 bảo trì máy lạnh

Trở về câu chuyện của mùa sinh, mà cũng chẳng phải, câu chuyện của ngày sinh, hoặc đúng hơn là quay ngược lại thời điểm anh khóc thật to để chào cuộc đời này. Em thầm cảm ơn cái ngày ấy lắm! Anh biết không?
 sua may lanh

Con người ta từ khi sinh ra đã được một ngôi sao soi chiếu, có thể vì thế mà cuộc đời bất kì ai cũng gom nhặt được thật nhiều chữ duyên. Sinh ra đời là duyên với cha mẹ, gia đình, bắt đầu bước vào cánh cửa nhà trường là duyên với thầy cô, bè bạn, khi đã công tác là cái duyên đồng nghiệp, tiếp nối tất cả đó mới đến cái duyên vợ chồng. Em đang dừng lại ở điểm đặt ấy. Chẳng phải ngẫu nhiên mà chữ duyên ấy lại đến sau, rất sau, hoàn toàn không ngẫu nhiên anh ạ. Em tự lý giải rằng chỉ khi con người ta thấu hiểu được những nghĩa tình đơn giản thì mới sẵn lòng mở rộng tâm hồn đón nhận một nửa của cuộc đời mình, sống trọn đời với người ấy. Duyên vợ chồng là sự góp nhặt, pha trộn của tình nghĩa gia đình, là bạn bè, là đồng nghiệp, là tất cả những yêu thương ta đã đi qua, đã trải nghiệm để trái tim đủ chín chắn bước đến với phần cuộc đời phía trước có nhau.
Phu tung o to

Trước kia hai đứa đã bao lần lướt qua nhau, đã bao lần mình chung đường trên con đường đến lớp, bao lần chợt dẫm vào vết dấu chân nhau nơi sân trường vẫn in hằn bụi đỏ, cứ thế…cứ thế, ta vẫn mãi mơ màng theo đuổi những giấc mơ riêng. Muốn lắm quay lại khi ấy để thì thầm vào tai mình rằng, thử quay nhẹ lại chút xíu đi, thử ngó sang một lần hay thử đặt khuôn mặt ấy trong đôi mắt nhỏ bé chỉ thoáng giây thôi, liệu cảm giác lúc ấy là gì anh nhỉ. Muốn thử biết rằng nếu mình gặp nhau sớm hơn thì ta có ngày hôm nay để đến với nhau? Không biết chọn nơi nào là nơi bắt đầu cho chữ duyên này, là trường cấp ba trước kia hay nơi mình đang làm việc hiện tại, hoặc cùng có thể là một không gian khác đến bản thân mình cũng không hay. Chắc hẳn một ai đó trên cao kia không cho mình thấy mặt nhau quá sớm, tự để cho mình kiếm tìm nhau, tự cảm nhận trái tim nhau và khi tất cả các giác quan đã sẵn lòng rồi hình ảnh ấy mới xuất hiện thật rõ.

Chàng trai của em, không quá nổi trội, phô trương trong mắt em, hắn ta không đơn giản mà cứ muốn để em tò mò khám phá, hắn là chỗ dựa tinh thần mỗi lần em chán nản và chỉ qua ánh mắt hắn thôi, duy nhất bằng ánh mắt ấy em hiểu em nghĩ gì. Cứ mải mê bước đi với những tính toán mà đâu hay trái tim đã lỗi nhịp tự bao giờ. Lúc ấy, trái tim anh có lần nào vô tình đập chung nhịp với em, có khoảng khắc nào anh cảm nhận thấy có một cái bóng vẫn lặng lẽ đi cùng anh. Em muốn lấp đầy những khoảng trống nơi anh, muốn gửi cùng anh những điều san sẻ nơi sâu kín, muốn chạm vào phần tâm hồn bí ẩn, nhưng em đã rụt rè chẳng thể nhón chân.
 Bao ho lao dong

Khi tâm trí con người quá chật chội không đủ sức chứa thì đấy là lúc những giao cảm đầu tiên xuất hiện, mạnh mẽ vô cùng. Làm sao để hoang phí một chữ duyên tròn trịa như thế phải không anh? Rằng mỗi đêm, khi anh yêu ngủ trước còn em cứ lọ mọ như một con cú đêm. Cầm điện thoại lần sờ những hình ảnh, tinh nhắn anh, mỗi cử chỉ, từng lời yêu thương nồng ấm, cả cái tên face đã quá quen giờ lại được thêm vào hai chữ cái tên em và anh. Có một niềm vui nho nhỏ khi nhìn thấy cuộc sống của anh có thêm một dấu cộng… và đằng sau dấu cộng ấy là em. Em mỉm cười như vậy và đi vào giấc ngủ riêng em, nơi những giấc mơ có anh và được bên anh. Tình yêu muôn đời là thứ khó hiểu, em đến với anh hay anh đã mở đường để em mạnh mẽ đối mặt với cảm xúc chất chứa sâu trong em. Em thầm cảm ơn một thế lực siêu nhiên nào đã cho em nhiều mạnh mẽ đến thế, để em không rụt rè trút bỏ đôi dép không vừa rồi từ đó dũng cảm đưa chân bước nhẹ nhàng về phía anh. Em muốn dựa vào nơi ấy, nơi mùa thu dịu hiền và ấm êm.
Giay dan tuong

Tự  thầm cảm ơn mùa thu nơi anh đến, ở đó có những chiếc lá vàng rơi nốt để ủ nhựa sống trong mùa đông. Và giờ đây mình nắm khít tay nhau dịu nhẹ, cùng bước đi trên một con đường định sẵn chẳng thể khác hơn. Cuộc sống đặt mình vào những lựa chọn thật khó khăn, nhưng chẳng gì khó khăn hơn cứ buộc chặt lòng mình chỉ vì một điều không nỡ. Ai đó đã đặt cánh cửa ấy ở nơi ấy,  biết là nó dành cho em thì chẳng lý do nào để em không mở nó. Chẳng ai biết trước được đằng sau cánh cửa ấy là gì cùng chẳng biết được nếu không mở nó thì có gì đuổi theo mình đằng sau? Em chỉ biết giản đơn rằng, nếu không mở, nếu không trút bỏ được những nặng lòng để vặn khóa thì em sẽ chẳng thể nào đi tiếp trên con đường tương lai của em mà sẽ mãi dừng chân lại nơi ranh giới ấy. Em bằng lòng và viên mãn với những gì em có, với con người đang hiện diện trước em.

Có một bản nhạc du dương đang đẩy đưa tâm hồn, một cô gái mơ mộng, hiện thực đan xen. Có những lúc tự làm chuyện rồi sụt sùi nước mắt. Có những lúc gắt gỏng cau mày nhưng bỗng hiền khô ngoan như một chú cún con. Một chàng trai có thể thay đổi những thói quen, có thể làm những  điều trước đây chẳng thể nghĩ sẽ làm. Cuộc sống vẫn vậy, bất ngờ và lý thú, cứ tưởng mình đã quá quen với cuộc sống lắm nhưng càng lâu càng thấy còn quá nhiều điều chưa hiểu về những điều xung quanh.
Rang su tham my

Hôm nay chợt cộc đầu mình vào một chùm hoa sữa, ngọt ngào vì quay sang có người để em khoe, người ấy không cười chế nhạo mà mỉm cười dù những điều ấy chẳng khiến hắn bận tâm. Hôm nay lại nói những câu vớ vẩn vô nghĩa, chả để làm gì chỉ để lôi ra cái nụ cười toe toét của hắn. Hôm nay lại bắt hắn đi bộ ra trà đá cùng, chẳng phải thèm trà đá hay gì mà chỉ mún túm chặt bắp tay hắn cùng thong dong trên đường, hít hà mùi gió vờn thơm thơm, thỉnh thoảng lại tựa tựa vào vai rối trí. Hôm nay cũng lại muốn hắn chở đi đâu đó, chả biết làm gì, chỉ muốn cũng hắn nhong nhong trên chiếc xe, nhố nhăng mấy câu, mỉm cười nhìn bờ vai và ngắm nghía cuộc đời. Bình yên thế, cuộc sống hiền hòa đến lạ lùng, phải không người ấy.

Sinh nhật anh, là người yêu thì phải co một món quà cho ra dáng người yêu chứ nhỉ. Sẽ là một mòn quà to đùng hay một tấm thiệp nhỏ nhỏ handmade, hay em tặng anh cả trái đất khổng lồ nhé, chẳng tầm thường đâu vì nơi ấy chứa tình yêu em anh lớn gấp ngàn lần hành tinh này đấy, anh vui chưa nào… Một bản nhạc lại du hồn phiêu đi “Em tặng anh một trái tim, có khắc tên hai chúng mình. Anh tặng em lọ thủy tinh, có những vì sao pha lê. Sao tình yêu hai chúng ta, giống những ngày tháng đã qua, thật hạnh phúc thật vui tươi và trìu mến…”
 Ban giay bao ho

Gửi muôn vàn cánh hạc yêu thương và chúc người ấy luôn hạnh phúc bình an.

Gửi tặng mùa thu, mùa anh sinh ra đời.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment

Popular Posts