Tuesday, September 2, 2014

Cuộc sống luôn luôn đi kèm với hai từ “nếu như” phải không anh?

Tự mình phải sống thật kiên cường, không ai có thể kiên cường thay mình cả. Dựa dẫm vào người khác quá mức sẽ khiến người quan tâm đến bạn cảm thấy nặng nề.

sua may tinh tai nha


Trong tình yêu đâu chỉ anh yêu em hoặc em yêu anh là đủ mà tình yêu đó phải xuất phát từ cả hai mới trọn vẹn lâu dài đâu chỉ có thể mỗi anh khâu anh vá khi trái tim em chưa một lần hướng nối về anh.

***
Giay bao ho lao dong

Trong cơn say em không gọi tên anh mà là một người con trai khác, đó là người em đã từng yêu.

Sáu năm trước em đã gặp một người sau cánh đồng hoang, em đã nhìn thấy một người con trai mạnh mẽ đang ngồi khóc thu mình sau đám lau rậm ven hồ, lần đầu tiên em được nhìn thấy một người trưởng thành khóc.
bao tri may lanh
Em cũng chẳng biết tại sao từ sau hôm đó giọt nước mắt của cậu ấy lại làm em bận tâm đến thế. Em bắt đầu nhớ đến người con trai đó,dù là ở đâu, trong thời gian nào em cũng luôn ám ảnh những giọt nước mắt đó,nó làm em nhớ, làm em mơ và bắt đầu làm em yêu.
Phu tung o to

Em luôn dõi theo hình bóng đó, em luôn ghi nhớ nó trong tim vì em sợ nó sẽ biến mất nhưng em chẳng bao giờ đủ can đảm để nói rằng tớ thích bạn hay là bắt chuyện dù chỉ một lần. Tất cả chỉ dừng lại ở một mốc xuất phát khi em nhìn thấy người con trai đó ở cánh đồng hoang sau trường. Em chỉ biết ngắm nhìn và dõi theo trong im lặng và trong mớ tình cảm hỗn độn luôn dày vò trái tim em nhưng em chẳng bao giờ đủ can đảm để nói ra điều ấy.
sua may nuoc nong

Sáu năm trước, em đã từng nhớ một người nhớ từng đường nét trên khuôn mặt cậu ta từ đôi mắt lạnh,nhớ sống mũi cao thẳng đứng, nhớ cái miệng cười để hở hai cái răng khểnh, nhớ hàng lông mày rậm rạp nhớ nước da trắng và nhớ cả cái nhìn xa xăm trên bãi cỏ sau trường. Em nhớ tất cả những gì thuộc về người con trai ấy, nhớ cái dáng người dong dỏng, nhớ khoảnh khắc cậu ấy chơi đá bóng, nhớ đôi chân thoăn thoắt mỗi khi chuyền bóng. Nhớ nhiều lắm, nhớ cả nụ cười tự mãn khi cậu ấy sút được quả bóng vào lưới nữa.Tất cả, em không hề quên một thứ gì hết. Mọi thứ liên quan tới cậu ấy đối với em thật hoàn hảo. Và em nhớ cả dáng vẻ thu mình ngồi khóc sau đám lau sậy nữa, nó đã ngấm vào em như một thứ để sinh tồn.
Bao ho lao dong



Rồi một ngày em phát hiện ra người con trai đó chẳng tới lớp, cũng chẳng thấy ra chỗ cánh đồng hoang, em thấy tim em đập mạnh, một cảm giác khó chịu chạy trong người em, cả người em như lửa đốt.Em không kiềm chế được nữa khi bảo bối của em biến mất, em đã chạy tới nhà người con trai đó nhưng một màu tráng đã ngập căn nhà. Tất cả đã quá muộn, màu trắng đã phủ đầy trái tim em, phủ đầy cả ký ức em.
Giay dan tuong

Em vẫn chưa một lần được nói chuyện với người con trai em yêu quý, chưa một lần ngồi cạnh để biết cậu ta vẫn thở như một người bình thường và chưa một lần nắm tay để xem bàn tay ấy có đủ ba đường sinh đạo hay không. Và em vẫn chưa một lần được nhìn thẳng vào đôi mắt ngỗ ngược để chỉ nói nó thật đẹp. Em luôn hối hận và luôn giày vò trong hai chữ “nếu như”.

Cuộc sống luôn luôn đi kèm với hai từ “nếu như” phải không anh?

Nếu như em không nhìn thấy cậu ta hôm đó thì em đã không nhớ cậu ta nhiều như thế.Nếu như em không nhớ nhiều như thế thì em đã không yêu cậu ta.

Nếu như em không yêu cậu ta thì em đã không phải khổ đau đến thế.
sua tu lanh

Nếu như em không khổ đau thì đôi khi giờ này em đã yêu một người khác hạnh phúc và vui vẻ hơn và cũng có thể là anh chứ nhỉ?

Và anh biết không có một cặp từ luôn làm em trách móc chính bản thân em suốt những tháng năm qua mà chư một lần yên ổn. Nếu như hôm ấy khi nhìn thấy người con trai đó khóc em chạy tới chỉ để hỏi thăm trò chuyện thì biết đâu bây giờ màu trắng đã không phủ ngập ký ức em mà lại là một màu khác tươi tắn hạnh phúc hơn.

Tất cả đều theo một quy luật của hai từ “nếu như”.

Em đã từng rất yêu một người như thế, một người mà trước đây hình như em đã chẳng quên nổi dù chỉ một lần, em đã đánh cược với chính em nhưng em đã thua khi trong cơn say em vẫn gọi tên cậu ấy. Em đã đặt máy quay cảnh tối qua em say như thế nào để sáng nay khi em tỉnh dậy em bẽ bàng khi em lại không một lần nhớ nổi tên anh mà em chỉ gọi tên người con trai đó.

Sau tất cả có lẽ em sẽ ra đi, con gái có lẽ họ sẽ lấy người mình yêu thay cho người yêu mình nhưng em thì không khi mà trong em đối với anh chỉ có sự biết ơn và có gì đó chẳng bao giờ có thể gọi là tình yêu được.Em sẽ để anh yêu một lần nữa nhưng sẽ không phải là em vì em biết sẽ có một lúc nào đó anh sẽ đau khi nhìn thấy em như tối qua.Khi em nhìn lại những gì tối qua chính em còn thấy mình khốn nạn nữa, em nợ anh, nợ một tình yêu,một tuổi trẻ và nợ sự chở che hạnh phúc từ anh.
Rang su tham my

Em chẳng mong mình nhận được sự tha thứ nên anh cũng đừng tha thứ cho em, anh hãy chăm sóc cho người sau em chăm sóc hơn cả những gì trước đây anh chăm sóc cho em, em sẽ chẳng bao giờ ghen tị mà chỉ mỉm cười mong hạnh phúc sẽ đến với anh.

Em quyết định thế đấy bởi tình yêu là thứ tình cảm cho đi chẳng bao giờ mong người ta đáp trả chỉ mong người ta nhận lấy nó là hạnh phúc lắm rồi, em sẽ cho đi thứ tình cảm mà em đã được nhận từ anh, có lẽ em không xứng với tình cảm đó nên giờ em phải trả lại nhưng tiếc rằng đó không phải là anh.

Em đã luôn dằn vặt bởi anh bởi người con trai đó, bởi anh cũng biết em đang lợi dụng chính trái tim anh tình yêu của anh để làm bình phong che đậy một hình bóng khác.
 Ban vai cho tan binh

Trong tình yêu đâu chỉ anh yêu em hoặc em yêu anh là đủ mà tình yêu đó phải xuất phát từ cả hai mới trọn vẹn lâu dài đâu chỉ có thể mỗi anh khâu anh vá khi trái tim em chưa một lần hướng nối về anh.

Em sẽ về một nơi yên bình, nơi đó chẳng ai biết em mà em cũng chẳng biết ai, em sẽ thu mình ở đó làm những việc em thích. Ở đó em chỉ có thể nhớ về người em yêu.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment

Popular Posts